Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012

Hỏi Phật


Khi lần đầu Maulingaputta đến với Đức Phật, ông đã hỏi rất nhiều câu hỏi. Đức Phật nói: " Ông đang hỏi để làm sáng tỏ câu hỏi hay ông hỏi để tìm câu trả lời?"


Maulingaputta  nói, "Tôi tới hỏi thầy, và thầy lại bắt đầu hỏi tôi! Hãy để tôi cân nhắc về chuyện đó, tôi phải suy nghĩ về chuyện đó". Ông đã nghĩ về chuyện đó và ngày thứ hai ông nói: " Thực ra tôi đến để làm sáng tỏ chúng".

Đức Phật nói với ông: "Ông đã hỏi người khác những câu hỏi này chưa?"

Maulingaputta nói, "Tôi đã hỏi mọi người trong ba mươi năm liên tục".

Đức Phật nói: "Bằng việc hỏi trong ba mươi năm chắc ông phải có rất nhiều câu trả lời, rất nhiều. Nhưng đã có câu trả lời nào chứng tỏ là câu trả lời chưa?"

Maulingaputta nói: "Chưa".

Sau đó Đức Phật nói: "Tôi sẽ không trao cho ông bất kỳ câu trả lời nào. Trong ba mươi năm hỏi liên tục, rất nhiều câu trả lời đã được đưa ra. Tôi có thể thêm nhiều câu trả lời nữa, nhưng chúng chỉ là vô dụng. Cho nên tôi sẽ trao cho ông giải pháp mà không phải câu trả lời".

Maulingaputta nói: "Hay quá, hãy trao nó cho tôi".

Đức Phật nói: "Nó không thể được trao bởi tôi, nó phải phát triển ở trong ông. Cho nên hãy giữ sự im lặng với tôi trong vòng 1 năm. Không câu hỏi nào được phép đưa ra. Hãy hoàn toàn yên lặng với tôi, và sau một năm ông có thể hỏi. Tôi sẽ trao cho ông câu trả lời".

Sariputta, môn đệ trưởng của Đức Phật, đang ngồi dưới gốc cây. Ông ta bắt đầu phá lên cười. Maulingaputta hỏi: " Tại sao Sariputta lại cười lớn như vậy? Ông ta cười vì cái gì?".

Sariputta nói: "Ông hãy hỏi ngay bây giờ nếu ông phải hỏi, không cần đợi trong một năm. Chúng ta đều là những người ngớ ngẩn - điều này cũng xảy ra với tôi - bởi vì sau một năm chúng ta sẽ không bao giờ hỏi gì nữa. Nếu ông hoàn toàn im lặng trong một năm, thì mọi ngọn nguồn câu hỏi sẽ bị cạn kiệt, bị bỏ rơi. Và con người này trở thành dối trá. Người đàn ông này vô cùng dối trá".

Sariputta nói: "Sau môt năm ông ta sẽ không trao cho ông một câu trả lời nào".

Đức Phật nói: "Tôi sẽ giữ lời hứa của tôi, Sariputta. Tôi đã giữ lời hứa của tôi. Việc ông không hỏi gì không phải là lỗi của tôi".

...

Một năm trôi qua và Maulingaputta vẫn im lặng. Ông thực hành thiền một cách im lặng và ngày càng tĩnh lặng hơn, cả bên trong lẫn bên ngoài. Thế rồi ông ta trở nên như một hồ nước tĩnh lặng, không có sự rung động nào, không có gợn sóng nào. Ông ta quên rằng một năm đã trôi qua. Cái ngày mà ông phải đặt câu hỏi đã đến nhưng chính ông đã quên.

Đức Phật nói: "Đã có người tên Maulingaputta ở đây. Ông ta đâu rồi? Ông ta phải hỏi vài câu với ta. Một năm trôi qua, cái ngày đó đã đến, cho nên ông ta phải đến với tôi". Có mười nghìn thầy tu ở đó và mọi người cố tìm xem ai tên là Maulingaputta. Và Maulingaputta cũng cố tìm xem ai là Maulingaputta.

Đức Phật gọi ông lại và nói:" Tại sao ông đang tìm kiếm? Ông là con người đó mà. Tôi phải thực hiện lời hứa của mình, cho nên ông hãy hỏi, và tôi trả lời."

Maulingaputta nói: "Con người mà ông vừa hỏi đã chết. Chính vì vậy tôi cũng cố tìm xem có ai khác tên như thế không. Tôi cũng đã nghe cái tên này, nhưng ông ta đã đi từ lâu.

Nguồn: Sưu tầm.

Share nếu bạn đọc thấy tốt hơn nhé.

4 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Bài này mình gõ lại thôi, không phải bài mình viết đâu nghe. Nhưng thật ý nghĩa.

      Xóa
  2. Đây là một trong những trích đoạn trong những bài nói chuyện của Osho.

    Trả lờiXóa