Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

Con mắt thứ ba

Với một người bình thường thì nghe nói con mắt thứ ba sẽ nghĩ mình hoang tưởng, hay điên rồ. Chứ việc này xưa như trái đất. Dân tâm linh biết hết, luyện mãi, và cũng nói mãi rồi. Vì vậy, hầu hết nội dung tôi chia sẻ trải nghiệm của bản thân. Ai biết rồi có thể đọc sang bài khác.

Về những gì đã có trên Internet, vui lòng tìm kiếm với các từ khóa: "con mắt thứ ba", "tuyến tùng", "tuyến quả thông", "third eye", ...

Ai là người mở được con mắt thứ ba? Câu hỏi chung chung quá, chỉ biết rằng tùy duyên. Có người tự nhiên mở, có người Thiền sâu rồi mở, có người mở một thời gian ngắn rồi đóng, mỗi người một dạng không ai giống ai. Trong bài này tôi chỉ nói tới những người Thiền, và Thiền sâu.

Giống như các bộ môn khác: Cảm xạ, Nhân điện, Pháp luân công, Khí công, ... thì các học viên được học cách cảm nhận năng lượng của bản thân trước hết. Nên khi kết hợp với Thiền sâu sẽ dễ nhận biết khi con mắt thứ ba của mình động đậy. Có một số người thì thấy ở vị trí đó nháy nháy giật giật, có người thì ngứa ngứa, nhưng có người lại chẳng thấy dấu hiệu sinh lý nào như thế. Trong video ở trên, cô Swan hướng dẫn khá chi tiết. Trước có bản tiếng việt, nhưng giờ tôi tìm không ra.


Trước hết tôi hiểu rằng tôi có con mắt thứ ba, nó chỉ tạm thời chưa hoạt động. Do rung động cơ thể tôi chưa tới, nhưng tôi có, và ai cũng có. Sau đó, khi thiền, tôi tập trung năng lượng và sự nhìn của tinh thần vào đúng vị trí con mắt thứ ba đó. Tôi đẩy năng lượng ra từ từ, theo dõi sự nhìn của mình đi theo cường độ năng lượng của mình đó.

Lúc đầu sự nhìn vẫn theo xu hướng cũ, vẫn thấy mờ mờ qua mí mắt nhắm lại. Nhưng thực hành nhiều, sự nhìn đã có thay đổi. Nó không còn nhìn qua lối cũ. Nó bắt đầu nhìn theo lối mới, theo chiều năng lượng phát ra. Sau đó, tôi tăng, giảm bất thường cường độ năng lượng phát ra của mình qua LX6 - tức vị trí con mắt thứ 3. Và cũng theo dõi sự nhìn đồng thời. Lưu ý việc tập luyện là quan trọng, kiên nhẫn là quan trọng. Mở được thì mở, không mở được thì thôi, không phải mở được bằng mọi giá. Vì nếu chấp vào suy nghĩ "phải mở bằng được" này, bạn sẽ khó vào được trạng thái Thiền sâu. Thả lỏng, và quan sát sự nhìn cùng với cường độ năng lượng của mình.

Tới một lúc, khi luyện tập đủ chín. Tôi bắt đầu thấy có gì đó trước mặt. Dù rằng vẫn tối om, nhưng tôi cảm nhận được độ sâu của sự tối om đó. Nó không còn là một tấm đen che trước mặt, mà là một hố sâu đen trước mặt. Nó có thay đổi về không gian nhìn. Cảm nhận của tôi lúc đó là như vậy. Tôi rất phấn chấn, rất vui, và lập tức, cảm nhận về chiều sâu sự nhìn lập tức biến mất.

Vì đã Thiền nhiều, nên tôi hiểu do vọng động. Nghĩa là để cho ý do Tâm trí xen vào, mà tâm trí thì chỉ là 1 + 1 = 2. Năng lượng của Tâm trí là năng lượng của vật chất, rung động của suy nghĩ này rơi vào khi tôi đang ở trong thế giới tinh thần lập tức lôi tôi trở lại thế giới vật chất thức thì. Hiểu thế, nên tôi tiếp tục thực hành.

Khi tôi quay lại được với sự nhìn thấy chiều sâu như cũ. Tôi vẫn dõi theo sự nhìn này, không hỏi gì hết. Cứ thong thả quan sát. Tôi không biết dùng từ gì, vì thiếu từ để diễn tả. Nhưng kiên nhẫn là không đủ. Hãy hình dung bạn thong thả quan sát 1 cái gì đó mà không có gì trong đó cả, chỉ đen kịt, thậm chí mầu đen đó cũng không phải là mầu đen. Nó là thứ bạn không hình dung ra là thứ gì. Và bạn vẫn tiếp tục thực hành với nó.

Quả vậy, khi tích đủ về lượng, tự nó chuyển thành chất. Tôi bắt đầu thấy ở phía cuối có ánh sáng. Như ánh đèn, mầu trắng hơi vàng, hơi rung rinh, nhưng xa lắm, rất xa. Lần này, thì năng lượng của tôi có thể do hào hứng, nên nó phát đi với cường độ rất mạnh. Và từ phía ánh sáng xa xa đó, dường như nó cũng hút năng lượng của tôi rất mạnh. Mọi thứ diễn ra tự nhiên như thế. Và rồi mọi thứ sáng dần lên.

Mãi sau này, vài năm trước tôi có viết 1 status: "Nhắm mắt lại thấy sáng choang, mở mắt ra thấy tối om. Biết nên nhắm hay mở đây" là như thế.

Tôi cũng không biết hết khả năng nhìn của những ai đã mở. Nhưng tôi biết mỗi người có một khả năng khác nhau về sự nhìn này. Và nó không hề giống nhau. Cũng như chỉ tay hỏi cái gì đây. Người thì bảo lọ hoa, người thì bảo bông hoa, người thì bảo cái ngón tay. Nó cũng tùy theo mức độ tu tập, và năng lượng rung động bản thể mà sự nhìn đó xa gần, nông sâu, khác nhau. Nhiều người cố mãi không nhìn được, không mở được. Có người chẳng làm gì cũng tự mở. Nhiều người mở được xong lại đóng vĩnh viễn. Người đóng mở bất thình lình không nói trước. Người mở được do tự thân luyện tập. Người mở được do trên trợ duyên. Có người việc mở đó chính là thử thách cho bản ngã. Có người việc mở để cho công việc. Muôn hình vạn trạng, không thể kể xiết.

Vì vậy, hãy cứ Thiền, và nếu điều gì đó xảy ra, thì cứ đón nhận. Nếu bạn luyện tập cho việc này, cũng đừng căng thẳng để nó không có cơ hội diễn ra.

Lưu ý rằng nếu việc bạn nhìn bằng con mắt thứ ba không phục vụ  cho công việc được giao, cũng không với mục đích giúp đỡ ai hay cộng đồng nào. Thì việc nhìn này chỉ khiến bạn tiêu hết tiền tới khi bạn sạt nghiệp mà thôi.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì Swan có khuyên ăn các loại quả. Những thứ là sản phẩm tuyệt đẹp cuối cùng của cây cối, treo lủng lẳng, tỏa hương thơm.

Còn tôi, thì tôi khuyên bạn hãy cứ Thiền, và đón nhận những gì diễn ra.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét